Dưới ánh nắng mặt trời chiều ấm áp, Seo Woo đánh giá khắt khe sự lấy lời của học viên trước mắt, không hề ngờ rằng mỗi lời nói của Ji Hyuk đã vấn vương hồi ức một thời yêu thương rối bời. Chậm rãi, từng hình ảnh kí ức khơi dậy, sống động như ngày đó. Vào lúc đó, họ ngọ nguậy trong cơn say đắm của tình yêu không tên, nhưng giờ đây, những lịch sử đã phai mờ, chỉ còn lại là những vết thương chưa lành.
Giao bài cho học viên, Seo Woo lặng lẽ rời đi, không hay biết có một bóng người đang theo sau cô bước chân. "Seo Woo," tiếng gọi như một lời thề non hẹn ấy vang vọng trong không gian. Lời tâm bức của Ji Hyuk đã khiến Seo Woo chấn động, khiến cho cô không thể lẩn tránh nữa.
Tinh thần hoang dại xao xuyến, Seo Woo quyết định đối diện với quá khứ. Đồ chơi người lớn mà cô đặt mua tựa hồ như một thông điệp không lời gửi gắm. Nhưng khi Ji Hyuk khám phá sự thật, điều họ không ngờ đến đã bắt đầu.
Từ trò đùa nửa thật nửa giả, cả hai người nhận ra rằng tình yêu không bao giờ chết, chỉ là bị lãng quên trong lòng mỗi người. Mối quan hệ giữa Seo Woo và Ji Hyuk, trái ngược với cảm giác ban đầu, lại một lần nữa bùng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.