Trên bàn là một chồng giấy và tập luận văn dày đặc các dòng chữ, minh chứng cho sự chăm chỉ và nỗ lực của Azumi. Nhưng khi Minami đưa ra nhận xét rằng công trình của cậu vẫn cần phải cải thiện nhiều hơn, cậu không nhịn được nước mắt nhoe đi. Bỗng dưng, một ánh sáng từ cánh cửa mở nhỏ chiếu vào phòng, khiến Azumi quay đầu nhìn.
Minami bước vào, gương mặt trầm buồn và nhấn chìm trong bi thương. Điều đó khiến cậu ngạc nhiên, không hiểu lý do. Minami đến gần, vuốt nhẹ má cậu và tiếp tục giải thích về những khuyết điểm cần được cải thiện. Lúc này, không phải lời nói mà là hành động của Minami khiến Azumi rung động. Anh ấy đột ngột đưa môi hôn lên má cậu, tạo nên một khoảnh khắc ngọt ngào và bất ngờ đầy ý nghĩa.
"Chẳng ai hoàn hảo cả, Azumi. Anh không muốn thấy em buồn vì những lời phê bình của anh. Đừng bao giờ nản chí, hãy vươn lên và tiếp tục học tập," Minami thủ thỉ nhưng rất dứt khoát. Bằng cách đó, Minami không chỉ ở lại như một người thầy mà còn gần như một người bạn đồng hành trong hành trình trưởng thành của Azumi. Đây chính là sự khởi đầu cho một mối quan hệ đầy hứa hẹn, nơi tâm hồn của hai người hòa quyện vào nhau, tạo nên một tình yêu đẹp đẽ và đáng trân trọng.