Trong một buổi chiều ẩm ướt, bệnh viện Thú y Kinako chật cứng khách hàng. Okura, bác sĩ thú y cứng rắn, vẫn miệng cười nhưng trong lòng lại cảm thấy mệt mỏi với nhịp sống hối hả. Đúng lúc đó, Momo bước vào với ánh mắt ngập tràn niềm vui, ôm trong tay một chú mèo con nhỏ tịt. "Cậu đây đâu tới rồi?" Okura hỏi, nhìn vào đôi mắt long lanh của Momo. "Tôi tìm chú mèo này trên đường và không thể bỏ qua," Momo trả lời với sự ấm áp.
Dần dần, Momo và Okura trở nên thân thiết hơn qua những buổi huấn luyện mèo vui vẻ. Họ khám phá những điểm chung, những ước mơ và cả những hối lỗi trong quá khứ. Từ việc bàn luận về chăm sóc thú cưng, họ dần dần chuyển sang tâm sự về những mối quan hệ, về cảm xúc và tình yêu. Okura bắt đầu nhận ra rằng, đằng sau vẻ ngoài vui vẻ và hồn nhiên của Momo, là một trái tim nhạy cảm và sâu lắng.
Một buổi chiều đầy gió, khi những ánh đèn mờ ảo khép kín bệnh viện, Okura chợt đưa tay ôm Momo vào lòng. "Anh muốn hiểu rõ hơn về em, về những điều em giấu kín," Okura thì thầm. Momo nhìn Okura bằng ánh mắt trìu mến, rồi từ từ đưa đôi môi nhỏ nhắn đến gần. Và trong khoảnh khắc ấy, mọi sợ hãi, nghi ngờ tan biến, chỉ còn lại một tình yêu ấm áp, chân thật và đẹp đẽ, như bức tranh mỹ thuật mà hai người vẽ nên bằng trái tim mình.