Tiền đồng lớn cất lên mỗi khi Vương Vũ cất ghế khó nhọc. Tinh thần tranh đấu đang hưng phấn nhất, hơi thở rối bời sau mỗi bài tập căng sẵn sàng cho thách đấu lớn sắp tới. Nhưng màu đỏ rực nơi mái tóc đen tuyền, anh chàng Huỳnh Dương ngồi đáy hồ lung lay, biểu cảm đầy thách thức.
"Thật ra, em biết anh cũng muốn bước lên đỉnh cao cùng em, phải không?" Huỳnh Dương lặng lẽ thốt lên, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa bao nhiêu khát khao đa dạng.
Vương Vũ trầm tư, ánh mắt sáng ngời như lửa đốt, "Thực sự à? Liệu anh có thể chấp nhận được việc đối mặt với sự thật?"
"Vâng, em sẽ nâng tạ đi, cho đến khi anh dừng lại hoặc không thể chịu đựng thêm nữa."
Sương khói từ bài hát nền lan tỏa, tiếng thở dài của hai người trẻ trở nên nặng nề hơn. Một cuộc đối đầu căng thẳng và đầy ẩn ý giữa Vương Vũ và Huỳnh Dương sẽ dẫn họ đến đâu? Khi tay nâng tạ càng lúc càng nặng, liệu tương lai của họ sẽ phân định bởi sự thắng thua trong trận quyết đấu này hay không?