Trên con đường hoang vu, bóng tối âm u lan tỏa khắp nơi. Ánh trăng le lói đủ để làm sáng bừng cả căn nhà hoang tàn bên lề đường. Trong căn phòng tối om, tiếng gầm rú của cơn gió văng vẳng, xen lẫn cùng những tiếng thở dốc đầy hấp dẫn.
Cậu bước vào căn phòng một cách lặng lẽ, ánh đèn lồng mờ ảo soi sáng gương mặt trẻ trung nhưng cũ kỹ của anh chàng trẻ mạnh mẽ đang rối bời trước gương. Sự lo lắng toát ra từ đôi mắt cậu, hơi thở ngắn gấp, từng nhịp đập của trái tim như muốn thoát ra khỏi ngực anh.
"Tôi... tôi không thể kiểm soát được cảm xúc của mình," anh chàng thổn thức.
Bước gần hơn, cậu nhẹ nhàng đặt đôi tay lên vai anh, phần nào để an ủi đi một chút nỗi lo âu trong lòng anh. Một ánh mắt sâu thẳm như biển cả lặng lẽ nhìn thẳng vào đôi mắt của anh chàng.
"Đừng sợ," Cậu thì thầm, "Tôi sẽ ở đây với bạn."
Những lời nói như dâng trào từ trái tim, nhẹ nhàng thấm qua từng khúc quanh tâm hồn cậu. Và trong bóng tối, giữa âm u và sự hoang vu, tình yêu hồn nhiên giữa hai linh hồn cuồng nhiệt dần trỗi dậy, đẩy lùi cả những khúc mắc và hoài nghi.