Trên nền nhạt nhòa của ánh đèn đường phố vắng vẻ, hai người đàn ông lặng lẽ bước qua nhau, ánh mắt cứa lòng nhau như một cuộc va chạm không lời. Khi nhìn thấy người kia, Tô Tuấn phải dừng bước, trái tim anh như bị một cơn sóng lớn cuốn trôi.
"Đức Hiền..." Tô Tuấn gọi tên người đó, giọng nói run rẩy, không dám tin vào điều mắt mình đang thấy.
Đức Hiền, người đàn ông mà anh từng yêu say đắm, nay đã xuất hiện trước mặt anh trong bộ vest đen lịch lãm và nụ cười đắng cay trên môi.
"Hôm nay thời tiết đẹp quá, phải không, Tô Tuấn?" Đức Hiền lên tiếng, giọng nói vẫn lạnh lùng như ngày nào, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa điều gì đó khó đoán.
Tô Tuấn không thể cưỡng lại sự hoang mang, trái tim anh đau buốt khi nhận ra rằng tình cũ của mình không chỉ xuất hiện trước mặt anh, mà còn là... người yêu hiện tại của người bạn thân đồng thời.
Nhưng trước cả sự sốc và đau buồn, trong tâm trí Tô Tuấn nảy sinh một thắc mắc: Đức Hiền đến đây với mục đích gì? Hắn muốn gì từ anh, từ cuộc gặp gỡ này?