Trong một buổi tối u ám, tôi đã rơi vào cái vòng xoáy của tình yêu một cách không lường trước được. Nắng đã tắt, chỉ còn lại ánh đèn lờ mờ chiếu sáng những ngóc ngách của thành phố ồn ào. Một người đàn ông lạ mặt, lịch lãm và phong độ bước vào quán bar nơi tôi đang ngồi. Anh ta đang tìm cái gì đó - hoặc có lẽ, tìm ai đó.
Khoảnh khắc chúng ta gặp nhau như một vụ va chạm vụng trộm giữa hai tâm hồn lạc lối. Ánh mắt ẩn chứa sự bí ẩn, lời nói như êm đềm nhưng mang theo một vẻ u buồn không đợi trả lời. Tôi không thể hiểu nổi cảm xúc đan xen trong lòng mình khi gặp anh ta, giọng nói ấm áp làm tan chảy lớp băng bên trong tận sâu ký ức. Đã bao lâu rồi tôi không cảm nhận được điều gọi là... tình yêu?
Bước chân của anh ta đến gần, và tôi nghe rõ hơi thở đều đều phản lên từng nhịp đập của con tim. Tình yêu - nỗi sợ hãi nhưng cũng mãnh liệt đến kỳ lạ, cuốn tôi vào một thế giới không gian hẹp chỉ đủ chứa hai trái tim dường như bị ràng buộc bởi số phận. Và đôi mắt trong veo của anh ta, từng giọt sương mở lời về một câu chuyện chưa kể...