Trong một buổi chiều ẩm ướt, gió lay nhẹ cây cỏ ở ngôi làng xa xôi, Hiệu đứng trước phủ của Tế sư Sa Khang. Ánh mắt lạnh lùng của Hiệu không thể che giấu cảm xúc hoang mang tràn ngập trong lòng. Điều gì đã khiến dân làng nghi ngờ và buông lời đả kích dữ dội đến vậy?
Cảm giác lạ lẫm từ lúc Hiệu bước vào làng rồi dần lan rộng, khiến mọi người trở nên nghi ngờ và xa lánh. Chỉ có Sa Khang, người duy nhất không đánh giá Hiệu qua vẻ bề ngoài, luôn dành cho cậu sự quan tâm và hiểu biết.
Tuy nhiên, sự tin tưởng dần bị lung lay khi mỗi lời đồn ác về Hiệu lan truyền khắp làng. Hiệu cảm thấy mất niềm tin vào chính bản thân mình, nhưng trong lòng cậu vẫn luôn hi vọng vào tình cảm mà Sa Khang dành cho mình.
Một trận mưa rào bất chợt kéo đến, làm sạch đi bụi bẩn trên con đường và tạo ra một không gian mới mẻ trong lòng mọi người. Dần dà, sự tin tưởng và hiểu biết bắt đầu mọc rễ trong tâm hồn mỗi người, khiến cho mây đen của nghi ngờ dần tan biến.
Hiệu và Sa Khang cùng đối mặt với thử thách lớn nhất của cuộc đời họ, không chỉ là đánh bại sự hoài nghi của dân làng mà còn phải khẳng định tình cảm chân thành và sự hiểu biết đối với nhau. Đó là cơ hội để họ chứng minh rằng tình yêu không bao giờ có thể bị mất đi dưới góc nhìn của đám đông.