Trái tim của Seon-woo đập nhanh khi anh tỉnh dậy trong căn nhà xa lạ. Ánh sáng mờ loà, giọng nói ấm áp của Lee Hyun từ phòng bên cạnh vang vọng, như một lời nguyện cầu mà Seon-woo chẳng thể hiểu được. Anh nhớ đến những kí ức vụt tan như khói, những vết thương tâm hồn mà anh từng quên mất.
"Anh cần phải đối diện với quá khứ của mình," Seon-woo tự nhủ trong im lặng, nhấn chặt đôi bàn tay run rẩy của mình. Lee Hyun, người đang bị trói buộc trong suy tư và tổn thương, từng bước chiến đấu để thoát khỏi bóng tối của quá khứ.
Khoảnh khắc họ đối diện nhau, với cảm xúc lẫn lộn và những câu chuyện chưa kể, tạo nên một bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở. "Cuối cùng, anh cũng nhớ ra những gì anh đã làm với tôi rồi phải không?" Seon-woo nói, ánh mắt tràn ngập nỗi đau không thể nói thành lời.
Lee Hyun dường như bất ngờ, nhưng cũng không ngạc nhiên. Anh biết mình không thể tránh khỏi những hậu quả của quá khứ đen tối. "Tôi xin lỗi, Seon-woo. Nhưng bây giờ, chúng ta cần tìm cách cùng nhau vượt qua," Lee Hyun tựa vào bờ vai của Seon-woo, bày tỏ sự luyến lưu và sự quyết tâm.
Họ không chỉ đối mặt với những bí mật đen tối, mà còn phải đối đầu với sự đau khổ, lòng tham và tình cảm lẫn lộn. Mối quan hệ giữa họ không chỉ là sự chiếm hữu mà còn là sự dằn vặt tâm hồn, và sự hiểu biết đắng cay về bản thân. Hai linh hồn đau khổ đấu tranh để giải phóng cho nhau, trong một cuộc chiến không hồi kết, không biết ai là người đắc thắng.