Trong một buổi tối u ám, Meguro và Akino cùng nhau ở nhà cậu, với sự im lặng đáng sợ chỉ được phá vỡ bởi những hơi thở hấp hối. Mối quan hệ giữa họ dường như đã bước sang một giai đoạn khác, mơ hồ và không rõ ràng. Meguro nhìn thẳng vào đôi mắt đầy nhiệt huyết của Akino, liếc nhìn những nụ hôn dịu dàng rơi lên da cơ thể mình, nhưng trong tâm trí cậu vẫn chưa thể hiểu rõ tình cảm thực sự của mình dành cho người bạn thân đáng yêu kia.
Akino thì lại không ngừng thể hiện sự lo lắng và ân cần đối với Meguro, mỗi cử chỉ và lời nói đều thấu hiểu hơn bao giờ hết. "Anh luôn muốn là người bên cạnh em, chăm sóc em và yêu thương em," Akino thổ lộ nhưng chẳng đem lại sự rõ ràng nào cho sự bối rối trong trái tim của Meguro.
Cuộc gặp gỡ ấy đã khiến cho cả hai người nhận ra rằng, tình bạn của họ đã vượt qua ranh giới đơn thuần của bạn bè. Đam mê nồng nhiệt và sự hiểu biết sâu sắc dần thức tỉnh trong họ, mở ra cánh cửa cho tình yêu chân thực bắt đầu nảy nở. Và điều cuối cùng mà Meguro và Akino nhận ra, không phải họ đều mù tịt trong khoản yêu đương, mà thực sự, họ chỉ cần nhau để thấy được ánh sáng cuối con đường đầy lúc lắm.