Trải qua bao đêm đen tối, tiếng thở dồn dập và cảm giác xoay vòng không ngừng, Jeong-yeom đắm chìm trong biển cả tâm lý hỗn loạn. Trái tim anh đập thình thịch, giọng nói trong đầu lẽnh đạm như lưỡi dao sắc bén. Anh nhấn chặt cánh cửa phòng Dong-im, nơi tất cả hận thù, tình yêu và sự đau đớn đều hiện hữu.
Dong-im, người em trai duy nhất mà Jeong-yeom không thể rời bỏ, người đánh cắp đi tình yêu của anh, giờ đây là người anh buộc phải trao đi để dựa vào một cuộc hôn nhân không tự nguyện. Ánh đèn mờ loáng chiếu sáng bóng lưng thon thả của Dong-im, khiến Jeong-yeom nhớ lại những đêm tăm tối họ dành cùng nhau, những khoảnh khắc ngọt ngào đan xen với khát khao tàn bạo.
"Huynh cảm thấy thế nào?" Đôi mắt đen huyền của Dong-im nhìn chằm chằm vào Jeong-yeom, hơi thở nồng nàn phả vào không gian đầy ám ảnh. "Cảm giác kết hôn với người phụ nữ của ta thế nào?"
Những từ ngữ của Dong-im như lưỡi dao châm chọc vào tâm hồn Jeong-yeom, khiến anh nhận ra rằng, dù cho tình yêu và hận thù đan xen lẫn nhau trong tim anh, một lời nói cay đắng từ đôi môi anh yêu thương nhất vẫn đủ sức làm tan nát tất cả. Và giữa ranh giới mong manh giữa yêu và hận, Jeong-yeom biết rằng anh không thể chạy trốn khỏi số phận mà mình đã chọn.