Trái ngược hoàn toàn với dự định ban đầu, khi Yoo Rae In đến tìm Kim Bo Woo để giúp anh cải thiện khả năng hát, thì sự không ngờ đã xảy ra. Thay vì dạy hát, Yoo Rae In đưa ra một ý tưởng hoàn toàn mới, tận dụng sức mạnh của âm nhạc để chữa lành vết thương tâm hồn của Kim Bo Woo.
Đến phòng karaoke, Yoo Rae In mở đầu bằng những nốt nhạc dịu dàng từ piano, nhấn mạnh vào cảm xúc mà Kim Bo Woo đang che giấu. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt sáng ngời của Yoo Rae In, cảm nhận được sự ấm áp và chân thành từ người thiên tài âm nhạc này. Tâm hồn trong trẻo của Yoo Rae In dường như làm tan chảy lớp băng đóng chặt quanh trái tim đang đau khổ của Kim Bo Woo.
Dần dần, những nốt nhạc trầm bổng hòa quyện với giọng ca tự nhiên của Kim Bo Woo, tạo nên một bản điệu du dương đầy cảm xúc. Những vùng khác ngoài quãng giọng của anh không còn là điểm yếu, mà trở thành điểm mạnh, thể hiện sự đa dạng và phong phú trong tài năng âm nhạc của anh.
Ở phút cuối của ca khúc, Kim Bo Woo cất lên tiếng hát cao vút, như một lời tự do đầy tự tin và kiêu hãnh. Yoo Rae In nhìn vào ánh mắt sáng ngời của Kim Bo Woo, biết rằng họ đã tìm thấy đồng đội đích thực trong cuộc hành trình vươn tới đỉnh cao âm nhạc. Điều duy nhất họ cần là niềm tin và sự dẫn dắt của nhau trên con đường chinh phục đỉnh cao âm nhạc đầy gai góc và thách thức.