Trong ánh đèn mờ ảo của khách sạn, Yoon Hee-dae và Kim Si-won đâm đầu vào nhau với tâm trạng nóng bỏng từ cuộc cãi vã trước đó.
"Quản lý, cậu có vẻ như cả ban đêm cũng không thể dùng được sức nữa nhỉ?" Si-won nói với ánh mắt châm biếm, nhưng áp lực từ Hee-dae không hề giảm.
"Vậy thì, tại sao không để tôi cho cậu thấy rằng tôi có thể?" Hee-dae đáp lại, giọng điệu lạnh lùng nhưng đầy sức mạnh. Sự căng thẳng giữa họ tăng lên từng phút, nhưng có điều gì đó lạ lùng, một sự hấp dẫn không thể tả được.
Trong khi họ đang cạnh tranh về ai mạnh mẽ hơn, một cơn gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào, làm tung tóe những sợi tóc mềm mại của Hee-dae. Ánh đèn vàng ấm áp làm nổi bật đường cong nữ tính của cô, khơi gợi trong Si-won một cảm giác lạ thường.
Hai người đứng im lặng, nhìn nhau với ánh mắt đầy khát khao và hứng chịu. Những tâm tư, lo toan cũng như đau khổ dường như tan biến, chỉ còn lại sự hiện diện của họ trong khoảnh khắc đầy ám ảnh này.
Và rồi, một cơn giông bất ngờ kéo tới, làm chói lóa mọi thứ, cũng như đánh bại đi sự ngu dốt của họ. Trái tim họ đập mạnh, như muốn vượt ra khỏi lồng ngực. Đó không chỉ là sự hấp dẫn thể xác, mà còn là sự kết nối tinh thần đằng sau bức tường nguyên tắc và tự trọng.
Họ không còn là kẻ thù, mà trở thành đồng minh trong một cuộc chiến không ngừng nghỉ, giữa cảm xúc và lý trí.