Trong tầm mắt lấp lánh của ánh đèn cuối phố, Geon Woo đứng đó như một người lính chưa từng chiến đấu. Bàn tay run rẩy, cậu vùng vẫy để bảo đảm rằng bảng quảng cáo bên ngoài không bị rơi. Phản xạ như một con gấu bắc cực vô dụng, và lần đầu tiên, anh nhìn thấy Yoo Ha Jin, người phụ nữ mà trái tim anh đang đập liên tục mỗi khi cô cười.
Ha Jin đứng đối diện, với mái tóc dài dịu dàng bay phất theo cơn gió nhè nhẹ. Ánh mắt cô chậm rãi lướt qua Geon Woo, đến từng đường nét trên khuôn mặt của anh, nhưng nụ cười của cô vẫn không rời khỏi môi. Một sự hoảng sợ nhẹ nhưng hứng thú đỉnh cao hiện rõ trên khuôn mặt của Geon Woo, khi anh nhìn Ha Jin như ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm tối.
"Anh ấy... là ai vậy?" Geon Woo thắc mắc trong lòng, nhưng bởi vì trí não đang hoạt động trên cả công suất cực đại, câu hỏi chỉ dám rơi vào đáy lòng.
Ha Jin cười nhẹ, ân cần mời Geon Woo vào bên trong tiệm bánh bơ ngọt ngào của cô. Khi bước chân của anh chạm vào bậc thang bằng gỗ, Geon Woo nghe thấy tiếng trái tim mình đập nhanh như một bài hát mà anh không thể kiểm soát.
Và từ lúc ấy, cuộc đời của Moon Geon Woo bắt đầu thay đổi...