In-cheol đứng trước cửa phòng gym của An Pyeong-hwa, ánh đèn sáng chói từ bên trong tỏa ra, xen lẫn cùng âm nhạc nhịp nhàng. Anh nhấn mạnh vào nút chuông và ngay sau đó, cánh cửa mở ra, phô bày trước mắt một thế giới hoàn toàn khác biệt.
An Pyeong-hwa đứng đối diện với In-cheol, ánh mắt ngấp nghé reo vui trước sự xuất hiện của trợ lý nghị sĩ. "Vào đi, anh ơi. Đánh tôi đi," An nói với giọng hơi khàn khàn, nhưng vẫn đầy tự tin.
In-cheol không hiểu tại sao anh lại nhận lời mời của Pyeong-hwa, cứ ngỡ rằng anh sẽ phải đối mặt với sự căng thẳng và mệt mỏi từ công việc. Nhưng thay vào đó, anh bắt đầu cảm nhận được những cơn sóng mạnh mẽ từ bên trong cơ thể mình, đánh thức lên những bóng hồng từng chìm sâu trong tâm trí.
Những cú đấm đầu tiên trao nhau giữa hai người không chỉ là sự va chạm giữa người và người, mà còn là sự va chạm giữa sức mạnh và ý chí. In-cheol cảm thấy bản thân mình đang được thả lỏng, mỗi cú đánh là một cảm giác mới mẻ, là một sự lẫy lừng nảy lửa từ đáy lòng.
Và giữa những cú đấm đó, In-cheol nhận ra rằng, để thắng, anh không chỉ cần sức mạnh vật lý, mà còn cần tinh thần mạnh mẽ, sự quyết tâm kiên cường và lòng dũng cảm không bao giờ phai mờ. Và từ cuộc đấu này, In-cheol học được rằng, đôi khi, để tìm thấy bình yên, ta cần phải đối diện với kẻ thù lớn nhất – chính là chính mình.
Vậy nên, viết nên một đoạn mới cho truyện "GOD'S PEACE (HARDCORE)", nơi mà những cuộc đấu tranh không chỉ nằm ngoài cuộc sống, mà còn nằm bên trong tâm hồn mỗi con người.