Dưới ánh trăng tan, Gyeol và Ja Seong ngồi bên nhau, khẽ rót cho nhau những ly rượu ấm. Không gian yên bình chỉ phá vỡ bởi tiếng gió lạch bạch ngoài cửa sổ. Gyeol hồn nhiên gật đầu, nhưng trong lòng anh, nhiều suy nghĩ mơ hồ bắt đầu nổi lên.
"Anh nhớ không, năm ấy khi chúng ta cùng nhau trèo lên đỉnh núi cao như thế nào không?" Gyeol nói, ánh mắt nhìn xa xăm như muốn lắng nghe đáp án từ đáy lòng Ja Seong.
Ja Seong nhìn Gyeol với ánh mắt mê hoặc, nhớ về khoảnh khắc hồn nhiên của thời trẻ trâu. "Ta nhớ rõ, chúng ta đã vượt qua mọi khó khăn cùng nhau, không có dấu vết nào phai mờ trong ký ức của ta."
Gyeol buột miệng cười, nhưng bên trong, anh cảm thấy một sự rung cảm lạ lùng. "Anh có tin rằng mọi chuyện xung quanh đều không phải là sự tình cờ?"
Ja Seong gật đầu, miệng nhếch mép hồn nhiên. "Vâng, vốn dĩ không có gì là tình cờ cả, những sợi dây số phận đã kết nối chúng ta với nhau từ lâu."
Hai con người với quá khứ đầy bí ẩn, những khuyến hoặc và khám phá tiếp theo sẽ là điều mà họ cùng nhau đối mặt. Cảm xúc tròn biển, tâm lí phức tạp giữa Gyeol và Ja Seong được kéo dài, không ngừng rối ren trong nhân cách đa diện của họ, tạo nên một bức tranh tươi đẹp, nhưng cũng không kém phần huyền bí. Thế giới của họ đầy rẫy những ẩn số chờ được khám phá và khám phá, sẵn sàng chiến đấu với số phận mà mình đã chọn.