Trong ánh đèn mờ ảo của quán bar u buồn, Ritsu nuốt hết cốc rượu cuối cùng, cố quên đi nỗi đau tổn thương từ mối tình tan vỡ. Bước ra ngoài, cậu bước lung tung trên con đường vắng vẻ của thành phố. Đột nhiên, một bóng người từ phía sau bỗng dưng xuất hiện, Satomi, đẹp trai và bí ẩn, người cậu chưa hề quen biết.
"Anh muốn làm gì với em?" Ritsu lầm bầm, ánh mắt mờ mịt vẫn giữ nguyên sức hút.
"Em cảm thấy cô đơn, phải không?" Satomi cười khẩy, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc dày của Ritsu.
Suy tư không đọng lại quá lâu, Ritsu bỗng quyết định thách thức: "Nếu anh có thể làm em quên hết đi, thì hãy ở bên cạnh em đêm nay."
Khoảnh khắc rụt rè trôi qua, họ bước vào khách sạn, và cảm giác sưởi ấm từ thân thể Satomi khiến Ritsu bắt đầu lạnh lùng. Nhưng điều gì tiếp theo đã xảy ra khi cánh cửa đóng lại, chỉ hai người đồng hồ đứng trước nhau trong bóng tối, những ân ái khẽ thoát khỏi môi mềm ướt của Satomi.