Trên con đường vắng vẻ sau cơn mưa bất chợt, hai hình bóng rõ ràng như cắt ra từ bức tranh, một người đàn ông mặc bộ vest sặc sỡ và một chàng trai mỏng manh trong chiếc áo len ướt nhẹp trên cơ thể. Hơi thở dồn dập, anh chàng trai nhìn người kia với ánh mắt đầy nỗi lo ngại và khao khát.
"Anh... anh muốn gì ở em?" - Tiếng nói yếu ớt của chàng trai vang lên, tim anh đập rộn như nhạc loạn.
Người đàn ông bước gần, ánh mắt sâu thẳm như làn sương mờ bao phủ dưới ánh trăng đêm. "Tôi muốn được bên em, trong cơn mưa, dưới ánh nắng," anh nhẹ nhàng thì thầm, đôi môi nói lên sự khát khao không thể kiềm chế được.
Chàng trai run rẩy, dường như đắm chìm trong màn sương lạnh lẽo cuồn cuộn. "Nhưng chúng ta... chúng ta không cùng một thế giới..." - Tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, đôi mắt cầu xin lấp lánh.
Anh đàn ông cười, mỉa mai nhưng cũng đau lòng. "Thế giới của chúng ta có thể khác nhau, nhưng tình yêu không bao giờ phân biệt thời gian hay không gian," anh nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên má chàng trai.
Và rồi, họ ôm nhau, trong cơn mưa bất chợt, tạo nên một hồi êm đềm ngọt ngào nhưng cũng thật mong manh và ngắn ngủi. Tình yêu, như cơn mưa, cứ rơi mãi không ngừng...