Lee Yae Yoon đang ngồi trong văn phòng của mình, phân vân nhìn vào tờ đơn xin nghỉ việc trên tay. Ít khi dũng cảm như vậy, nhưng khi mọi người sẽ phản ứng thế nào khi biết cậu “dễ thương nhất” trong bộ phận này đã “từ bỏ tình yêu đời mình” với công việc này?
Trước khi suy nghĩ kỹ hơn, điện thoại của cậu rung lên. Một cái tên quen thuộc hiện lên trên màn hình: Ji Hak. Phó phòng lạnh lùng, khó gần và đôi khi thậm chí là ghét bỏ cách cậu làm việc. Nhưng Lee Yae Yoon không ngờ rằng, dưới lớp vỏ bọc khí lạnh ấy chính là người mà cậu từ lâu đã thầm mến.
“Anh ơi, sao lại gọi em?” Yae Yoon giả bộ ngạc nhiên.
Ji Hak chỉ trả lời bằng một câu ngắn gọn: “Hẹn gặp ngoài phòng.”
Mọi nghi ngờ bỗng trở thành sự háo hức không đợi nổi của cậu. Hai người đứng trước nhau, không gian lúc này trở nên yên bình hơn. Ji Hak lên tiếng đầu tiên: “Tại sao em lại nghỉ việc?”
Yae Yoon nhìn vào ánh mắt sắc bén của anh, không thể kìm lại đượ cảm xúc trào dâng. “Em... em cảm thấy không đủ sức nữa, anh ạ.”
Anh cười nhẹ, gật đầu. “Đúng là quyết định của em. Nhưng trước khi rời đi, em muốn làm gì?”
Yae Yoon nhấp mặt hồ hởi, trái tim đập loạn nhịp. “Em muốn... được làm một lần nữa... nửa kia của ngày hôm đó...”