Trong một buổi học thể dục, Amane và Nao vô tình bị kẹp vào tình huống dở khóc dở cười khi cả hai bị lạc hẳn trong khu rừng gần trường. Trong bóng tối của rừng sâu, tim Nao đập rộn nhưng Amane vẫn giữ lạnh lùng, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.
"Tại sao cậu lại để tay vào tay tôi như vậy?" Nao tỏ ra ngượng ngùng, nhưng không thể từ chối sự ấm áp từ bàn tay của Amane.
"Cậu không thể tự mình đi trong bóng tối như vậy," Amane trả lời, giọng điệu vẫn bình tĩnh.
Hai con người, mỗi người một thái độ, nhưng chung một mục đích - tìm đường thoát ra khỏi rừng. Để chứng minh sự vô cảm, Amane vẫn giữ khoảng cách an toàn với Nao, nhưng những ánh mắt lén lút thổn thức của anh chàng vô cảm đã không thể che giấu được tình cảm lớn dần trong lòng.
Khi họ cuối cùng tìm thấy đường về, ánh sáng mặt trời mở ra như một hậu quảng đại cho tình cảm sắp nảy nở giữa hai trái tim. Amane nhẹ nhàng thả bàn tay của Nao, nhưng trong ánh mắt lạnh lùng đã lộ rõ niềm hi vọng và lo lắng.
"Anh chàng vô cảm" cuối cùng sẽ đánh mất tâm lý lạnh lùng của mình trước sức hút không thể cưỡng lại từ "cậu nhóc cứng đầu" hay không, đó chính là câu hỏi mà cả hai đang đối diện, trong sự hứng khởi nhưng đầy khó đỡ của tình yêu đang dần bắt đầu nảy nở.