Trong một buổi tối u ám, Taichi cảm thấy hơi kỳ quặc khi bước vào phòng học trên tầng thượng của trường. Ánh đèn lờ mờ chiếu sáng, làm bóng tối trở nên rùng rợn hơn. Tiếng bước chân lạ lùng đến từ phía sau khiến cậu giật mình. "Ai đây?" Taichi quay đầu lại, và không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy Mitsuru Gunji đang đứng đó, ánh mắt sâu thẳm như đang nhìn xuyên thấu tâm hồn cậu.
Mitsuru bước đến gần, cơ thể khẽ chạm vào Taichi, khiến cậu đỏ mặt trước sự gần gũi không lối thoát. "Taichi, em không phải là đứa trẻ dễ bắt nạt nữa đâu," Mitsuru thì thầm, âm thanh của anh vang vọng như lời tiên tri. "Em có một bản ngã khác, được không?" Những lời này khiến Taichi réo gọi như một đứa trẻ sợ hãi. "Là sao? Anh đang nói gì vậy?"
Dần dần, sự thật bắt đầu hé lộ trước mắt Taichi - bản ngã tàn nhẫn trong cậu đang tỉnh dậy. Taichi không thể kiềm chế được nữa, cảm giác hư hỏng trong cơ thể chỉ trỗi dậy khi Mitsuru đang ngay trước mắt. Và giờ đây, Taichi không còn cầu xin điều gì nữa, mà chỉ muốn tan chảy trong vòng tay của Mitsuru, để cái tôi hư hỏng và thủ lĩnh tàn bạo bên trong cậu tìm thấy sự hoàn chỉnh.