Trên con đường đất đỏ u ám, ánh đèn lờ mờ chiếu sáng từ đáy hố sâu. Tiếng bước chân lạch cạch vọng điệu giữa không gian tĩnh lặng. Tiếng hò reo của những linh hồn bị mắc kẹt vẫn vang vọng, tạo nên không khí ảm đạm đến khó chịu.
Một người phụ nữ trẻ tóc đen dài chậm rãi bước qua những ngôi mộ cổ, ánh mắt như gắn liền với nỗi buồn sâu thẳm. Dường như cô đang tìm kiếm cái gì đó, hoặc chính là lý do mà cô bị cuốn vào thế giới u ám này.
Dẫu vậy, không lâu sau, bóng tối bỗng trở nên dày đặc hơn. Một cơn gió lạnh thổi qua, làm cho những cây cỏ ven đường trở nên rối bời, hiện hình một con người đang bước tới từ đoán xa.
"Đừng đi vào hố sâu này," giọng nói ẩn hiện từ bóng tối, lan tỏa sự lạnh lùng và đầy đe dọa.
Phụ nữ trẻ không ngần ngại, bước tiếp với sự quyết liệt trong đôi mắt. "Tôi không sợ bạn," cô nói, giọng nói vững chãi, rõ ràng. "Tôi sẽ giải thoát cho linh hồn của bạn, để bạn có thể yên nghỉ."
Những lời này khiến bóng tối bất ngờ, trái tim lạnh lẽo của nó bắt đầu rung động. Liệu cuộc gặp gỡ này sẽ đưa phụ nữ trẻ đến đâu? Và liệu bí ẩn của hố sâu u ám sẽ được vén màn?