Trong dòng học sinh ồn ào và nhộn nhịp, Seo-jin luôn nhìn chằm chằm vào Seung-woo - người như bức tường lạnh lùng với ánh mắt không lộ cảm xúc. Tuy nhiên, mỗi lần ánh mắt ấy dừng lại trên Seo-jin, cậu có cảm giác như có điều gì đó đặc biệt đang diễn ra. Đến một ngày, Seo-jin không thể nhịn nổi nữa.
Trải qua bao nhiêu tháng ngày tìm hiểu, lấp đầy bằng những cảm xúc rối ren, Seo-jin dám thừa nhận rằng, đó không chỉ là tình bạn thân thiết mà cậu nghĩ... là một đứa phát tình.
"Seung-woo, tôi... tôi thích cậu," Seo-jin thốt lên một cách run rẩy, trái tim đập loạn nhịp trong lòng.
Nhưng câu trả lời của Seung-woo không hề như những gì Seo-jin mong đợi. Cậu chỉ nhún vai nhẹ nhàng và nói, "Thật không may, tôi không phải là người mà cậu cần."
Nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của Seung-woo, Seo-jin bắt đầu cảm thấy như mình đi vào mê cung của sự phủ nhận và bí mật. Liệu cậu có tìm ra lối thoát, hay sẽ mắc kẹt mãi trong vòng quay của tình cảm không đáp trả?